Yêu thương ma cà rồng – Chương 5.1


Khóe miệng tuấn dật yếu ớt cười, bàn tay dày xoa nhẹ khuôn mặt mềm nhẵn như tơ, nam nhân ôm chặt giai nhân trong lòng, con ngươi màu lam dấu không được tình cảm nồng cháy.

“Vẫn là bắt được ngươi.”

Khẽ mỉm cười, lam mâu dần dần chuyển thành đỏ đậm, ánh trăng ngoài cửa chiếu rọi vào bên trong, lực lượng trong cơ thể thức tỉnh, mà cũng bởi vậy mà sôi trào, tóc cũng bắt đầu kéo dài, đem thân thể mềm mại của nàng giữ lấy vào trong ngực, cho dù nàng có khí lực cũng trốn không thoát.

“Là ngươi…..” Dựa vào ý thức còn thức tỉnh, nàng chính mắt nhìn thấy hắn biến hóa, từ thân sĩ lam mâu tao nhã, lột xác biến thành ma cà rồng tà mị, lúc này mới phát hiện, nguyên lai hắn có hai bộ dáng, một là thiên sứ, một là ác ma, nàng hoàn toàn bị hắn lừa.

“Đúng, là ta.” Cười nhìn nàng trở thành tù binh của hắn, vẫn như cũ quật cường không chịu khuất phục, dùng ánh mắt ngập nước hung hăng trừng hắn.

“Shit……”

Hắn từ chối cho ý kiến lắc đầu. “Thục nữ không nên mắng thô tục.”

Ngữ khí sủng nịnh tựa như nói với một tiểu cô nương bốc đồng, chính là ánh mắt sau khi nhìn dây cổ trân gáy của nàng, hiện lên một tia sợ hãi, may mắn là hoa tai bọ quần áo ngăn trở, lực lượng ẩn chứa tạm thời không thương tổn đến hắn, vì thế hắn dùng móng tay sắc bén nhẹ nhàng lướt qua, dễ dàng làm đứt dây cổ của nàng, đem quăng đến phòng ở trong góc.

“Vòng cổ của ta……” Nàng phẫn nộ.

“Cổ của ngươi rất đẹp, không cần trang sức.”

“Ngươi đừng ….. Đắc ý….. Thắng bại chưa rõ……”

Hắn dương mi, không vội vàng hấp huyết của nàng, rất thích cùng nàng liếc mắt đưa tình. “Vì sao?”

“Ta…… Còn…… Rất nhiều…..”

“Còn cái gì?” Hắn mang theo ý cười thong dong hỏi, nhưng chỉ chốc lát sau, ngữ khí nhàn nhã phút chốc biến đi, trong ánh mắt nhiễm một tầng sương.

Tình huống không đúng! Hắn cảm thấy thân thể bắt đầu trầm trọng, kinh ngạc hết sức, bỗng dưng bừng tỉnh đại ngộ.

“Bên trong huyết của ngươi – ngô—” Lực lượng bên trong cơ thể bị hút ra.

“Hừ……” Nàng đắc ý cười ta tiếng, may mắn nàng cũng không sao, lấy tri thức pháp y chuyên nghiệp xem xét, trước đó đem một loại mê dược vô sắc vô vị pha lẫn vào trong túi huyết.

Tốt lắm, mê dược cuối cùng cũng phát huy tác dụng.

Farl thân hình dần dần không xong lung lay sắp đổ, đã muốn bắt đầu không nghe rõ, hắn cảm thấy mí mắt nặng trĩu, lực lượng không còn, hồng mâu khôi phục thành lam mâu, nguyên lai mái tóc dài cũng ngắn lại, tựa như người bình thường.

“Ngươi …… Đáng chết!” Hắn sắc mặt xanh xao, bộ dáng thực dọa người.

“Là ngươi….. Tự tìm……” Nàng suy yếu nói.

Hai người một khối tê liệt cùng ngã xuống thảm, cánh tay hắn còn lưu lại lực lượng ôm chắt lấy nàng, biểu hiện hắn hiện tại đang phẫn nộ.

“Buông….. buông ra……” Nàng cảm thấy thống khổ, chẳng lẽ hắn muốn dùng khí lực còn sót lại để giết nàng sao?

Không thể tin được hắn lại cường hãn như thế, nàng đã xem nhẹ lực lượng của hắn, hẳn là nên đem liều lượng nhiều một chút, mười ngón tay nắm lấy nàng đau quá a!

Không — không được! Nàng không thể chết được!

Nàng gaiy4 dụa ra tiếng, trong lam mâu đột nhiêu lóe sáng, lực đạo cũng chuyển nhẹ, bất quá khủy tay không có buông ra.

“Ngươi muốn giết ta sao…… Bởi vì ta là ma cà rồng sao……?” Vẻ mặt tái nhợt nhiễm một chút cô tịch, trong nụ cười yếu ớt đầu sấu bi.

“Là ngươi…..muốn giết ta.”

“Giết ngươi? Làm sao có thể…… Ta chưa từng nghĩ tới sẽ làm hại ngươi bị thương……”

Nàng giật mình, nhìn lam mâu thất sắc, cảm nhận được ưu thương trong đó.

Vì sao đâu? Vẻ mặt của hắn giống như nàng đã hiểu lầm hắn, là khổ sở như vậy, đau lòng như vậy. Hại nàng cũng bị cuốn hút, ngực căng thẳng, cảm thấy khó chịu.

“Bấ quá chỉ hút một chút máu mà thôi….. Cũng nhỏ mọn như vậy……” Hắn lẩm bẩm, trực tiếp ở trên người nàng ngã xuống, miệng vừa vặn đặt ở trên mặt nàng.

“A! Ngươi làm cái gì……” Nàng hoàn toàn vô lực, chỉ phải giương mắt nhìn môi hắn tùy ý ở trên gương mặt mình lướt qua, một đường đi thẳng đến ngực của nàng, quả thực mắc cỡ chết được.

“Nên hỏi chính ngươi…… Đã làm gì với ta?”

“Tránh ra…..”

“Ta không có sức lực…..”

“Ngươi, ngươi….. Rõ ràng là cố ý…….”

Nàng có thể cảm giác được hắn đang cười trộm, đã trúng kế còn muốn mặt dày mày dạn chiếm tiện nghi của nàng, trên đời sao lại có loại ma cà rồng này!

“Chờ ta tỉnh lại…… Ngươi liền xong đời…..” Ý thức của nàng càng ngày càng mơ hồ.

“Ai tỉnh lại trước….. Còn chưa biết được.”

“Ta nhất định…… Nhất tịnh sẽ tỉnh lại trước ngươi……”

“Thật quật cường…..”

“………” Nàng mê man.

Farl dùng ý chí khởi động thân mình, hắn không thể ngủ, nếu trời sáng, ánh mặt trời sẽ từ của sổ chiếu vào, nhất định hắn sẽ phơi nắng mà chết, mà hắn cũng không muốn bị nướng đến chết.

Thanh âm đập cánh từ cửa sổ mà đến, mấy trăm con dơi không hàng không lối, tụ tập tầng tầng chung quanh hắn như đang khiêu vũ dưới ánh trăng đêm, lại xinh đẹp đến kì dị.

Farl chảy mồ hôi lạnh triệu tập chúng đến, lấy ngôn ngữ cổ xưa mệnh lệnh chúng nó dẫn hắn về.

Không bao lâu sao, hình thành một tầng thảm, đưa hắn bảo hộ trong đó, biến mất ngoài cửa sổ, hòa vào trong đêm đen.

Khâu Phù Lạc vẫn nằm trên thảm, điềm tỉnh như mỹ nhân xinh đẹp đang ngủ, trên người còn có áo choàng đen của hắn, vì nàng che chở gió lạnh ban dêm.

Mặt trời dần dần xuất hiện, màu đen bị nhiễm một tầng trắng thuần.

Mặt trời đuổi đi đên đen u tối, ánh mặt trời chiếu vào bên trong cửa sổ, chiếu sáng khuôn mặt tiểu mỹ nhân đang ngủ, theo độ ấm ngày càng tăng, khuôn mặt trắng nõn hiện lên hơi hơi đỏ bừng.

“Ân…..”

Dương quang chói mắt đem ý thức nàng tỉnh lại, lông mi chậm rãi mở.

Trời đã sáng ……

Trong khoảng thời gian ngắn đối diện với dương quang nên không có thích ứng, nàng lấy tay che mặt lại, cũng chống đỡ nữa thân mình, ý thức hỗn độn phát hiện áo choàng trên người, thanh tỉnh rõ ràng.

Trừng mắt nhìn áo choàng trên người, dần dần theo trí nhớ nhớ lại chuyện đêm qua.

Tayrun run, nắm áo choàng màu đen lên.

Không!

Ngực càng căng cứng, thật sự khó thở, mồ hôi lạnh toát ra.

Hắn bị mặt trời thiêu chết!

Tâm đóng băng đột nhiên không hiểu vì sao mà cảm thấy đau, nàng không rõ hốc mắt vì sao nóng lên, chỉ cảm thấy ngực rất trầm trọng…..

Nàng cũng không muốn hắn biến mất, chính là chỉ muốn bắt hắn để hỏi rõ tình hình mà thôi, nhưng thật sự mọi chuyện đã xảy ra trước mắt, hết thảy không còn kịp nữa rồi!

Hai tay nắm chặt áo choàng, chỉ cảm thấy hư không.

Nàng không sự đoán được, hắn chết đi lại gây cho chính mình đau xót cùng cô đơn như thế.

“Ô ô……” Cúi đầu mặt chôn trong áo choàng bắt đầu khóc, kỳ thực trong lòng nàng thực hiểu được, hắn rõ ràng có rất nhiều cơ hội thương tổn nàng, nhưng hắn lại không làm, tuy rằng hắn là ma cà rồng, nhưng tuyệt đối không phải là người xấu.

Phá án coi trọng chứng cứ, nàng vì sao lại không tin hắn? Tối hôm qua tư ma ở bên tai nói nhỏ đã trở thành di ngôn cuối cùng của hắn, hắn nói hắn chưa từng nghĩ sẽ đả thương nàng, không nghĩ tới muốn làm nàng bị thương nha…….

Đời này nàng chỉ khóc hia lần, một lần là thời điểm người nhà qua đời, lần này là vì hắn.

Nàng đã muốn bắt đầu hoài niệm nụ cười tà khí cùng da mặt dày đầy khiêu khích của hắn, chỉ là một cái ánh mắt đưa tình, đã làm nàng bất tri bất giác chú ý đến hắn, chính là ….. Thân phận của hắn rất đặc biệt, ngay từ đầu bọn họ đã vô duyên.

Cá heo bữa nay cho các nàng nhìn hình khác a ( T.T ) huhu ta ức…nhiều hình đẹp mà chỉ lựa 1 trong 2…Chys a,t/g thật độc nha chương 5.1  sao ngắn vậy…

 

 

3 comments on “Yêu thương ma cà rồng – Chương 5.1

Bình luận về bài viết này